Pages

10 October 2014

QUÝ TIẾC MẠNG SỐNG XIN ĐỪNG PHÁ THAI GIẾT TRẺ - Phần 1

http://www.thainghen.com/wp-content/uploads/2013/08/mang-thai-33.jpgCô thử nghĩ con người chúng ta sống trong cuộc đời này, cả ngày từ sớm đến tối, những thiện niệm trong ta nhiều hay là ác niệm nhiều? Mỗi niệm từ ngày mùng 1 đến 30 tháng Chạp, trong suốt khoảng thời gian đó, chúng ta móng tâm tác ý, nói năng tạo tác, mình tạo mười điều ác nhiều hay là mười điều thiện nhiều? Cô suy nghĩ như vậy thì đủ biết rồi, ác hẳn nhiều hơn là thiện. Làm ác sinh ba đường ác. Làm thiện sinh ba đường thiện. Cho nên mất thân người rồi lại được thân người khác, trừ phi chúng ta ngay trong cuộc đời này từ sớm đến tối, đầu năm đến cuối năm chúng ta khởi thiện niệm, làm việc thiện nhiều hơn khởi niệm ác, làm việc ác. Cô có hiểu được cái lý này thì cô mới biết rằng kinh Phật dạy không sai.





Quý tiếc mạng sống, xin đừng phá thai giết trẻ Chủ trì: phóng viên Đinh Gia Lệ
Khách mời: Lão PS Tịnh Không
Thời gian: Ngày 9-12-2011
Biên dịch: TT Thích Minh Kiết.


Phóng viên:
-
Kính chào Sư phụ tôn kính. Chúng con rất biết ơn Hòa thượng đã nhận lời phỏng vấn của chúng con vì buổi phỏng vấn lần này rất quan trọng. Nó không chỉ liên quan đến một sinh mạng bé nhỏ sắp chào đời mà còn liên quan đến mỗi gia đình, thậm chí còn liên quan đến tương lai của xã hội nhân loại chúng ta. Ngày nay, càng ngày càng có nhiều thành phần xã hội quan tâm tới đến hiện tượng phá thai. Việc phá thai không chỉ là vấn đề cấp thiết phải đối mặt ở Trung Quốc mà cũng còn là mối quan tâm rộng rãi của cả thế giới. Hôm nay con rất vinh hạnh được diện kiến Pháp sư để thưa hỏi một số vấn đề có liên quan đến việc này. Trước hết cho phép con được thay mặt mọi người cùng hàng ngàn vạn cha mẹ, và nhất là những sinh linh yêu quý bị phá thai hướng về Người chí thành cảm ân. Xin cảm ân Sư phụ.

Kính thưa Pháp sư tôn kính, trước hết con xin đọc cho người nghe một nhóm số liệu. Căn cứ theo số liệu của tổ chức Y tế Thế giới, qua đánh giá suy đoán thì trên thế giới mỗi ngày có 150 ngàn ca phá thai, trong đó có 500 phụ nữ chết vì nạo phá thai. Mỗi năm có khoảng 50 triệu người nạo phá thai trên toàn cầu. Hai năm là 100 triệu người. Đại chiến Thế giới thứ hai thảm thương, khốc liệt nhất trong lịch sử nhân loại bình quân mỗi năm là 10 triệu người. Vậy mà hiện nay số thai nhi bị chết vì nạo phá thai đã nhiều hơn gấp 5 lần số người chết trong Thế chiến thứ hai. Lại thêm một số liệu hiện rõ, cơn sóng thần ở Indonesia năm 2004 có số người chết khi đó là 250 ngàn người, cũng đủ thảm thương, khốc liệt lắm rồi. Vậy mà số hài nhi bị phá thai 2 ngày đã lên đến 300 ngàn, vị chi mỗi phút có 104 thai nhi chết vì bị phá thai.
Con xin nêu lên một nhóm tư liệu khác và tin chắc mỗi người Trung Quốc sau khi nghe xong sẽ cảm thấy lo lắng khôn nguôi. Căn cứ theo số liệu cung cấp của tổ chức Y tế Thế giới thì hiện nay số ca nạo phá thai mỗi năm ở Trung Quốc đứng đầu trên thế giới với khoảng 13 triệu ca. Vậy chúng ta lý giải số liệu này như thế nào? Thử nêu lên một thí dụ, một nửa dân số thành phố Thượng Hải là khoảng 10 triệu người, mà số thai nhi chết vì bị phá thai của nước ta mỗi năm vượt xa một nửa tổng dân số của thành phố Thượng Hải. Những cứ liệu đã nêu trên tin chắc rằng mỗi người trong chúng ta trông thấy sẽ rùng mình. Con xin hỏi lão Hòa thượng, người nhìn nhận hiện tượng này như thế nào?


HT Tịnh Không:
- Trước đây, khi tôi còn ở Úc châu, sau khi xảy ra sự kiện khủng bố vào ngày 11/9 trường ĐH Queensland có 1 học viện tên là Hòa Bình. Xưa giờ tôi ít có nghe nói đến trường học mà có Học viện Hòa bình. Hiệu trưởng trường đó đã đến mời tôi làm giáo sư giảng dạy cho Học viện Hòa bình. Họ cử hành một buổi tọa đàm với chủ đề buổi thảo luận là: “Làm thế nào để chấm dứt xung đột, xúc tiến một thế giới hòa bình, ổn định”. Tôi đã nhận lời và nghĩ đây là một việc tốt. Thế rồi cuộc hội nghị được diễn ra. Trước tiên tôi lắng nghe bản báo cáo dài 50 phút của trường. Khi đó mới biết cả thế giới có 8 Học viện Hòa bình. Tôi nghĩ cũng không nhiều lắm. Họ trình độ Tiến sĩ có, Thạc sĩ có, sau khi học sinh tốt nghiệp ra, phần lớn là làm việc tại Liên hiệp quốc. Chủ đề thảo luận của chúng tôi là: làm thế nào để chấm dứt xung đột. Trước kia, theo lối tư duy của người phương Tây, cách chấm dứt xung đột đó là báo thù, trấn áp. Khi đối phó bằng hình thức này, họ không nghĩ rằng sẽ dẫn đến chiến tranh, khủng bố. Do đó chúng ta biết cách đối phó này là sai lầm. Vậy phải áp dụng phương pháp hòa bình như thế nào để thực sự giải quyết vấn đề này đây? Sau khi báo cáo xong, họ đề nghị tôi cho ý kiến.
Trước tiên tôi nói với họ, xung đột phải được giải quyết bằng cách hóa giải chứ không phải tiêu diệt. Tiêu diệt không giải quyết dứt vấn đề, phải dùng biện pháp hóa giải thôi. Vậy nguyên nhân của sự xung đột này là từ đâu? Tôi nói trên thực tế không phải là cách hai bên đối đầu nhau mà là ở phía gia đình. Nghe tôi nói như vậy không ai hiểu gì cả, tại sao là về phía gia đình? Tôi nói, mọi người ai cũng biết, cả thế giới ngày nay nơi nào cũng có trường hợp ly hôn. Nguyên nhân ly hôn là do vợ chồng bất hòa, xung đột với nhau. Mà vợ chồng xung đột thì đương nhiên sẽ dẫn đến cha con xung đột, anh em xung đột. Những người như vậy mà bước vào xã hội thì làm sao mà tránh khỏi xung đột với người khác. Lúc bấy giờ họ mới thực sự suy nghĩ kỹ vấn đề này. Tôi nói với họ, muốn giúp người khác giải quyết xung đột thì trước hết chúng ta phải giải quyết xung đột của chính mình, được vậy mới có thể giải quyết xung đột bên ngoài. Nhưng đến phần sâu hơn một mức nữa, đó là sự xung đột của chính bản thân thì họ lại càng ngơ ngác. Thế nào là xung đột với chính mình? Điều này chúng ta gọi là sự xung đột về bản tánh và tập tánh. Đây mới chính là nguyên nhân xung đột thật sự.


Đến đây thì họ không hiểu gì cả. Tôi liền đưa ra một thí dụ. Thí dụ như điều lợi trước mắt thì suy nghĩ đầu tiên của chúng ta là lợi mình hay là lợi người? Họ trả lời tất nhiên là lợi mình rồi. Tôi nói phần lợi cho tôi, anh nói phần lợi về anh, người khác cũng nói phần lợi là của họ. Như vậy thử nghĩ làm sao mà không xảy ra xung đột? Vì nếu chúng ta suy nghĩ thay người khác,lúc nào cũng suy nghĩ đến người khác thì đó chẳng phải là sự hóa giải xung đột đó sao? Ngay như trong một niệm này mà sự xung đột của vợ chồng là một nguyên nhân. Ngày nay ai cũng biết nạn tai rất nhiều, bây giờ không còn gì phải né tránh. Tại sao? Vì truyền thông ngày nào cũng báo tin. Tivi, Internet, báo chí, tạp chí ngày nào cũng nói đến những nạn tai này. Gần nhất là hơn một năm trở lại đây, tần suất liên tục tăng cao. Vậy nguyên nhân này là do đâu? Vừa nghe qua số liệu cô nêu thì tôi chợt hiểu rõ. Việc phá thai chính là giết người. Vậy người bị giết là ai? Là chính những đứa con mà mình đứt ruột sinh ra. Mỗi năm trên thế giới giết chết 50 triệu thai nhi, hai năm là 100 triệu. Tôi nghĩ rằng đây là nhân tố thứ nhất của nạn tai.


Phật pháp và các tôn giáo đều tin thuyết nhân quả báo ứng. Đức Phật dạy chúng ta: phận con cái có bốn duyên với cha mẹ. Nếu không duyên thì sẽ không sinh vào nhà bạn. Bốn duyên đó là gì? Là: báo ân, báo oán, đòi nợ, trả nợ. Ba mươi năm trước khi lần đầu tiên tôi đến Hồng Kông thuyết pháp lưu trú tại giảng đường Bát Nhã đường Lam Đường, là đạo tràng của hòa thượng Thọ Dã. Lúc vừa bước vào Điện Phật của ngài, đầu tiên là tôi nhìn thấy một bức liễn đối. Đôi liễn trước có viết: “Vợ chồng là duyên, có duyên tốt, có duyên xấu, oan oan báo nhau”. Liễn sau viết câu: “Con cái là nợ, có đòi nợ, có trả nợ, không nợ không đến”. Nếu như đứa trẻ này đến để báo ân mà bạn lại đem giết nó thì ân biến thành thù. Còn nếu nó đến để báo thù thì khi bạn giết nó, oán thù sẽ chồng chất, như vậy thì làm sao được. Cái thứ oán hận này phiền phức lắm, đời đời kiếp kiếp không khi nào dứt, cứ báo thù nhau mãi, phiền phức lắm đó. Còn nếu như nó đến để đòi nợ, bạn chưa trả mà đã vội giết nó thì lại thêm nợ, thêm thù. Còn nếu nó đến để trả nợ thì điều đó là tốt, nhưng chưa trả mà bạn đã vội giết nó thì sẽ trở thành oan gia đối đầu, nghiêm trọng rồi. Bây giờ người ta không tin nhân quả, không tin là có luân hồi nhưng chuyện nhân quả luân hồi đây, trên khắp thế giới chỗ nào ta cũng thấy những câu chuyện hiện rõ, làm sao mà coi thường được. Cho nên tôi cảm thấy đây là nhân tố hàng đầu dẫn đến tai nạn nghiêm trọng.


Phóng viên:
- Trong các buổi thuyết pháp, Sư phụ có nói đến câu: “Thân người khó được, Phật pháp khó nghe”. Mấy ngày trước, đài truyền hình Trung ương trong một bản điểm tin có nói hiện nay dân số thế giới đã đạt đến con số 7 tỷ. Dân số trên thế giới đã nhiều như vậy, con người lại càng ngày càng đông thêm, ai nấy cũng cho rằng thân người đâu khó có được đâu. Vậy thì tại sao trong kinh Phật nói thân người khó được?


HT Tịnh Không:
- Thân người rất là khó được. Do nhân duyên gì mà mất thân người này lại được thân người khác? Đến nhân gian nhà Phật nói có mười pháp giới. Mười pháp giới có nhân và có quả. Có quả thì phải có nhân, nhân thế nào thì quả thế đấy. Bạn hãy suy nghĩ kỹ, hiểu được điều này thì bạn mới biết thân người khó được. Mười pháp giới đứng đầu là Phật. Cái nhân của Phật là gì? Tâm bình đẳng là Phật. Khi tâm chúng ta được bình đẳng rồi thì sẽ sinh sang Phật đạo. Tâm sáu độ là Bồ tát. Tâm tứ đế là A la hán. Thượng phẩm thập thiện là thiên đạo. Trung phẩm thập thiện là nhân đạo. Cô thử nghĩ con người chúng ta sống trong cuộc đời này, cả ngày từ sớm đến tối, những thiện niệm trong ta nhiều hay là ác niệm nhiều? Mỗi niệm từ ngày mùng 1 đến 30 tháng Chạp, trong suốt khoảng thời gian đó, chúng ta móng tâm tác ý, nói năng tạo tác, mình tạo mười điều ác nhiều hay là mười điều thiện nhiều? Cô suy nghĩ như vậy thì đủ biết rồi, ác hẳn nhiều hơn là thiện. Làm ác sinh ba đường ác. Làm thiện sinh ba đường thiện. Cho nên mất thân người rồi lại được thân người khác, trừ phi chúng ta ngay trong cuộc đời này từ sớm đến tối, đầu năm đến cuối năm chúng ta khởi thiện niệm, làm việc thiện nhiều hơn khởi niệm ác, làm việc ác. Cô có hiểu được cái lý này thì cô mới biết rằng kinh Phật dạy không sai.


Phóng viên:

- Thân người khó được như vậy à? Nhưng đại đa số người ta cho rằng phá thai trong thời kỳ đầu chỉ là bỏ đi mô của phôi thai mà thôi. Nó chỉ là một cục thịt nhỏ thôi mà. Vậy thưa Sư phụ, mạng sống con người được bắt đầu từ khi nào?


HT Tịnh Không: - Bắt đầu từ lúc nhập thai. Lúc con người ta thọ tinh cha, thì lúc đó thần thức nhập thai rồi. 



Phóng viên:
- Và bây giờ cũng đã rõ rồi. Đúng là thai nhi ít nhiều gì cũng đều là những sinh mạng quý báu. Chúng ta không có quyền tước đoạt cơ hội làm người của chúng.

HT Tịnh Không:
- Đúng vậy. Phóng viên: - Vậy thưa Pháp sư, con có một người bạn nói với con, người bạn này là nam, anh ấy nói với con là đã bỏ 5 cháu và cũng có ra ngoài với người phụ nữ khác và đã bỏ tiếp 13 cháu. Anh ấy hỏi việc này có phải do anh ấy không, và cũng hỏi thêm 13 cháu bên ngoài đã bỏ đó có phải là trách nhiệm của anh ấy không. Con trả lời tất nhiên là có rồi, sau đó anh ấy hỏi lại “vậy liên quan đến tôi ở chỗ nào, kể cả 5 đứa con đã bỏ đi của vợ tôi cũng đâu có can hệ gì đến tôi”. Cho nên hiện tại đại đa số mọi người trong xã hội đều cho rằng việc phá thai là do người nữ. Là đàn ông, anh ấy phải gánh lấy trách nhiệm gì, có phải chịu nhân quả cho việc phá thai không? HT Tịnh Không: - Như nhau. Những anh linh nhỏ bé đó sẽ không buông tha anh ta. Lúc anh ta gặp vận khí, gặp vận may, những anh linh nhỏ bé này sẽ không dám đi tìm anh ta. Để đến khi anh ta qua vận may rồi, lúc mà xui rủi đến thì chúng sẽ xuất hiện, bọn chúng sẽ đợi cơ hội.

Phóng viên:
- Chúng sẽ báo thù cha của mình, đâu phải chỉ riêng người mẹ đúng không?

HT Tịnh Không:
- Đúng vậy, phải báo thù chứ, sẽ báo thù hết.
Phóng viên:
- Vì vậy nên chúng ta khuyên mọi người thật sự đừng để xảy ra việc phá thai, làm vậy nhất định sẽ bị báo ứng, nhất định phải nhớ rằng người nữ mà phá thai thì người nam phải chịu tội chung.

HT Tịnh Không:
– Đúng vậy, việc giết người này quá tàn nhẫn, nhất định không được làm chuyện này.
Phóng viên:
- Kế tiếp vấn đề con đưa ra đó là hiện nay việc quảng cáo phá thai thủ công đủ thứ đủ kiểu cái gì cũng có, ở đây con có mang theo một số tư liệu, hiện giờ nó đã trở thành một mạng lưới phá thai. Sư phụ xem đây, những thứ này đều được lấy từ trên mạng, có rất nhiều thứ như vậy, có nhiều quảng cáo nói rằng phá thai thủ công không gây đau. Những quảng cáo đại loại như vậy có rất nhiều, đường lớn, ngõ nhỏ, truyền hình, mạng, cột cờ chỗ nào cũng có quảng cáo như vậy. Riêng vấn đề của con đây con cũng lãnh hội sâu sắc. Số là có lần con cũng mang thai, con thì không muốn phá thai vì sợ quá đau đớn nhưng mà sau khi đọc những quảng cáo này con chọn cách phá thai thủ công. Bấy giờ con uống thuốc sớm trước một ngày, ngày hôm sau con đến bệnh viện để chờ đợi cái cục thịt trong cơ thể đó bài xuất ra ngoài nhưng mà sau đó con cảm thấy rất đau, đau đến nỗi con cảm thấy thật sự là không chịu được. Con nằm ở trên giường, đó là cái giường sắt, con nghĩ tại sao bệnh viện lại để giường sắt, nằm ở trên chiếc giường sắt đó
mà con cảm thấy thật là con muốn bẻ cong nó luôn. Rồi sau đó con đau đến mức lăn từ trên giường xuống đất rồi từ dưới đất đau bò ngược lên giường. Sau đó con suy nghĩ mấy người này quả thật là gạt người, quảng cáo thì nói là thủ công không đau, không có đau gì cả nhưng mà thực tế thì đau chết đi được. Nhưng mà sau khi con uống xong liều thuốc này, sau đó cục thịt trong người bài xuất ra thì bác sĩ liền nói với con là “không được rồi, cô phải mổ ngay thôi” vì khi con uống liều thuốc này rồi thai nhi được xổ ra nhưng phần bài tiết không có ra hết, có rất nhiều thứ còn sót lại trong tử cung, con liền làm phẫu thuật phá thai. Cho nên con nói những quảng cáo này quả thật vì thương mại, quả thật họ quá mức, họ đã hướng dẫn sai lầm cho rất nhiều cô gái trẻ. Họ đã buộc các cô gái này và nói với họ chỉ mấy phút là xong mà còn nói giống như là ăn kem lạnh vậy, chỉ nhẹ nhàng thế thôi. Con cảm thấy bọn họ hoàn toàn đang gạt người, đang chỉ dẫn sai lầm cho nhiều thanh thiếu niên. Cho nên con muốn hỏi Sư phụ những người làm ra quảng cáo này họ có chịu nhân quả hay không?

HT Tịnh Không:
- Chịu chứ. Đừng nói chi đến việc giết người này mà thông thường những việc làm có liên quan đến tham sân si đều có tội rất nặng, huống chi phá thai là giết người, không phải giết người bình thường mà là giết con mình. Nhất định không được làm chuyện này. Nhất định là không được.

Phóng viên:
- Quả báo chắc nặng lắm phải không, thưa Sư phụ?
  HT Tịnh Không:
- Đúng vậy, quả báo là địa ngục. Nếu nghĩ đến cái khổ của địa ngục thì cô sẽ không dám làm. Cho nên con người ta hiện nay chưa từng được nghe qua những giáo dục này, trong gia đình không có dạy, trường học cũng vậy luôn, trong xã hội cũng không nghe nhắc đến. Như tôi khi còn nhỏ được rất nhiều người chỉ dạy, cha mẹ dạy, người lớn dạy, bây giờ không còn nghe nữa, không có ai nói đến, cho nên cái xã hội này loạn mất. Việc loạn động của xã hội có rất nhiều người hỏi tôi “xã hội này còn có thể khôi phục lại nền hòa bình không?”, mọi người không có niềm tin về việc này. Làm thế nào để khôi phục lại đây? Phải nhờ giáo dục. Không còn cách nào khác nữa, không còn cách nào có thể làm được, chỉ có giáo dục mới làm được thôi. Cho nên người xưa mấy ngàn năm trước đã có nói “Quân dân lập quốc, dạy học làm đầu”, chỉ cần cô thực hiện tốt vấn đề giáo dục thì việc gì cũng đều được giải quyết hết. Thật sự cô thử nhìn Trung Quốc xưa kia có nền luân lý đạo đức nhân quả giáo dục, họ làm sao mà dám làm những việc này, không dám đâu. Nam nữ gì cũng không dám.

Phóng viên:
- Có rất nhiều người ngay như bà con thân thích còn có cả bạn bè trăm phương ngàn kế khuyên những người xung quanh mình đi phá thai, lại còn có một số người tìm đến những phụ nữ mang thai đưa ra một số cách phá thai dân dã. Con xin hỏi Pháp sư, thật ra là họ đang giúp người hay là đang giúp giết người vậy? 

HT Tịnh Không:
- Giúp giết người. 

Phóng viên: - Họ gánh chịu quả báo gì ạ? 

HT Tịnh Không:
- Có quả báo hết, chắc chắn là có quả báo. Nếu như họ làm việc này nhiều lần thì khẳng định là họ sẽ bị đọa địa ngục. Thêm nữa những oán thân trái chủ này cũng sẽ tìm đến họ, việc này bây giờ rất nhiều tôi thấy trong và ngoài nước chỗ nào cũng có nhiều. 


Xem Video Phần 2 tại đây

0 Kommentare:

New Comments

Chia Sẻ

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites