Việc tu
hành phải hòa hợp với cuộc sống hàng ngày, ngày thường không kiểm thảo
hành vi, tật xấu cũng không chịu sửa, khi thói quen xấu càng nhiều thì
chướng ngại sẽ càng nhiều lên. Như vậy thì niệm Phật còn không đủ sức để
tiêu trừ nghiệp chướng, đâu thể tăng phước huệ được? Phải trừ bỏ những
suy nghĩ tà ác, thay đổi tật xấu, hoàn thiện nhân phẩm thì tu lúc nào
được lợi ích lúc ấy.