"Nếu
không biết tu tập, bố thí, làm phước, niệm Phật, khi qua đời, chúng ta cũng sẽ
như những oan hồn không siêu thoát được, sẽ bị đau khổ bức bách, rồi phải nhờ sự
trợ duyên của Chư Tăng như vừa rồi mới được siêu thoát..."
Thứ hai, ngày 10 tháng chín năm 2012
Hôm qua, vừa kết thúc chuyến tháp tùng cũng
nhị vị Hòa thượng Phương Trượng chùa Viên Giác Thích Như Điển và Hòa thượng
Thích Tịnh Nhãn, đoàn gồm 6 người, tính cả Đại đức Thích Hạnh Thức và hai vợ
chồng Phật tử Thiện Giáo (lái xe) đi xuôi miền Nam chứng minh lễ Vu Lan cho hai
Niệm Phật Đường Tam Bảo và Viên Âm, cùng hai lễ cầu an và một lễ cầu siêu cho
tư gia Phật tử. Cả đi cả về của quãng đường 1400 km, từ Hannover đến Bambert.
Thầy trò đi đến 5 địa điểm, tham dự xong địa điểm này lại lên xe đi tới địa điểm
khác, cách nhau cỡ vài trăm cây số. Nói sơ qua vậy để quí vị biết vì sao có
con số 1400km; còn hai oan hồn cầu phép Phật giải cứu đó mới là ý chính của
bài viết này.
2.
Hai oan hồn cầu phép Phật giải cứu.
Chuyện này mắt thấy tai nghe, hầu chuyện bà
con tham khảo, từ đó mà lo tu hành, làm phước thiện, niệm Phật để tự mình giải thoát,
không bị làm kiếp cô hồn lây lất, khổ đau.
Oan hồn thứ nhất
Hôm thứ 7 vừa rồi, buổi sáng, lúc chư Tăng và
Phật tử đang tụng kinh Vu Lan Báo Hiếu, đến đoạn cầu nguyện đọc sớ kỳ siêu thì
bỗng nhiên có một bà Phật tử bị oan hồn nhập vào. Bà đứng dậy la hét, vung tay
đánh vào không trung, miệng thì phát ra âm thanh như tiếng lợn kêu, sau đó lại
nghe như tiếng chó sủa. Lúc ấy, tôi đang ngồi chờ đọc sớ, quay qua thì thấy cảnh tượng trên bèn kêu
một anh Phật tử lấy điện thoại quay lại. Bà này tuổi cỡ 50 tuổi, nhưng khi bị vong nhập thì khỏe mạnh vô cùng. Bà con Phật tử xung quanh một phen
hết vía, bèn rủ nhau đồng thanh niệm danh hiệu đức Phật.
Tiếng niệm Phật của cả đại chúng lớn đến nổi
át cả tiếng đọc sớ của chư Tăng. Nhị vị Hòa thượng vẫn ngồi yên để chờ cho hết
lễ rồi sẽ tính. Lúc đó, thấy bà này la hét, quậy quá cho nên ba anh thanh niên Phật tử
khiêng bà
ra nhốt vào một phòng
bên ngoài. Chánh điện lúc này mới yên ổn trở lại và nhị vị Hòa thượng cùng Chư Tôn Đức Tăng vẫn bình tâm làm lễ cho đến kết thúc.
Các Phật tử thì nháo
nhào, kẻ sợ, người lo. Nhưng vì có chư Tăng ở
đó nên họ cũng yên tâm phần nào.
Lễ xong, Hòa thượng Phương Trượng Viên Giác mới lấy nước từ trên bàn Phật,
chú nguyện rồi thỉnh Hòa Thượng Tịnh Nhãn ra giúp cho bà Phật tử bị vong nhập. Hòa thượng Tịnh Nhãn cầm chén nước sái đi
ra. Bà con Phật tử bắt đầu ổn định và chương trình Lễ Cài Hoa Hồng bắt đầu.
Chỉ có mình Hòa thượng
Tịnh Nhãn vô phòng nhốt bà nhập, không Phật tử nào dám đi theo Ngài để xem. Sau
này, được Hòa thượng Tịnh Nhãn kể lại rằng, khi ra đến cửa phòng, bà nhập vẫn
còn vung tay múa chân la hét dữ lắm, nhưng khi thấy Ngài đến liền nằm cứng đơ.
Hòa thượng bảo quỳ dậy thì bà liền quỳ và chấp tay vái, nói:
- Xin thầy tha cho con! Tha cho con! Con
không phá ai cả. Con chỉ muốn bênh vực con của con thôi.
Hòa Thượng Tịnh Nhãn hỏi:
- Bà là ai?
Vong nhập vào bà Phật tử có lẽ sợ, nên
không dám khai tên thật của mình, mà khai tên của bà Phật tử đang bị
mượn xác.
Thấy vậy Hòa Thượng bèn
tìm cách thuyết phục, rồi từ bi nói pháp cho nghe. Ngài khuyên vong phải
quy y Tam bảo mới mong thoát khỏi kiếp cô hồn… Thấy thế bà Phật tử bị vong
nhập liền lạy lạy, xin chịu.
Hòa Thượng Tịnh Nhãn đã rưới nước cam lồ
và đọc thần chú, kế đó thì oan hồn liền ra khỏi xác bà Phật tử nọ.
Hòa Thượng hỏi bà Phật tử bị vong nhập, thì
bà liền nói rằng: Đó là mẹ của con. Bà chết lúc con còn ba tuổi. Gần đây con
bị nhiều chướng nạn, nên bà thương con mà nhập vào bảo vệ cho con.
Hòa Thượng Tịnh Nhãn bảo bà Phật tử ghi
tên tuổi của mẹ mình, rồi thưa với Hòa Thượng Phương Trượng Viên Giác để xin
quy y Tam Bảo cho người mẹ đã qua đời. Bà Phật tử đó
nghe theo, rồi cùng Hòa Thượng lên Chánh điện, thay mặt hương linh, lạy tạ
Tam Bảo, nhận pháp danh cho mẹ.
Trong thời Pháp hôm đó, nhị vị Hòa Thượng
cũng đã đưa câu chuyện nêu trên để chứng minh cho hàng Phật tử biết rằng: Nếu
không biết tu tập, bố thí, làm phước, niệm Phật, khi qua đời, chúng ta cũng sẽ
như những oan hồn không siêu thoát được, sẽ bị đau khổ bức bách, rồi phải nhờ sự
trợ duyên của Chư Tăng như vừa rồi mới được siêu thoát.
Hòa Thượng còn dạy rằng: Oan hồn (mẹ của bà
Phật tử) đó đã từng đầu thai làm chó, làm heo, cho nên khi nhập vào xác con
mình thì tru lên tiếng chó, hét lên tiếng heo. Vì thế, nhân quả không bao giờ
mất nếu mình làm điều ác thì ác nghiệp sẽ theo mình như bóng theo hình.
Có lẽ đây là buổi giảng Pháp đầy cảm xúc,
nhất là khi thính chúng được tận mắt nhìn thấy bà vong nhập xác con,
kế đó lại tận mắt chứng kiến hai vị Hòa Thượng thuyết pháp, rồi
trợ duyên cho bà vong kia được Quy-Y Tam Bảo, rồi nhờ sự khuyến tấn tu
hành của những người thân trong gia đình và sự giác ngộ của những người
khuất, mà họ được giải thoát về cõi lành…
Ghi chép: Phật tử Huệ Pháp
Email: huephap78@gmail.com
(còn tiếp)
P/s: Đoạn phim sẽ liên lạc rồi đưa lên. Có thể
có mà cũng có thể không, vì rằng tùy thuộc vào người quay phim. Hình ảnh thì
không có vì lúc đó ai cũng tụng kinh, không nghĩ rằng sẽ chụp hình, nên bài
viết này lần đầu tiên không có hình minh họa.
0 Kommentare:
Post a Comment