"Đang lúc Hòa thượng đọc lời triệu thỉnh âm linh cô hồn thì đột nhiên bà vợ đang chấp tay liền rùng mình, người lắc qua lại..."
Thứ ba, ngày 11 tháng chín năm 2012
Oan hồn thứ hai.
Oan hồn này là người Đức, tự vẫn vì buôn bán không thuận lợi, đã hơn nhiều năm vẫn quanh quẩn trong nhà này khiến cho những người thuê mướn làm ăn sau này khó khăn và trong nhà nhiều điều không hay xảy ra. Vì thế, lần này hai anh chị người Việt Nam, gốc Bắc (thuê căn nhà này buôn bán) đã tìm đến Hòa thượng Phương Trượng chùa Viên Giác – Thích Như Điển nhờ giúp đỡ. Ban đầu, Ông dạy chỉ cần gởi tên để khi Tăng chúng tụng kinh chú nguyện nhưng hai anh chị này không khỏi lo lắng, và một mực phải thỉnh bằng được Hòa thượng xuống nhà cúng giúp.
Buổi sáng thầy trò đã chứng kiến một oan hồn tại Niệm Phật Đường Tam Bảo cầu phép Phật giải cứu, cho nên trên đường đi, nói chơi là có khi nào chiều này cúng ông Đức này lại hiện lên không. Nói thì chơi vậy, nhưng sự việc lại xảy ra thật, quả là quá sức tưởng tượng.
Chiều đó, thầy trò chuẩn bị làm lễ cầu siêu, cúng cô hồn. Hòa thượng Phương Trượng Viên Giác chú nguyện sái tịnh nước Cam Lồ và đích thân đi rãi khắp nhà; trong khi đó, Hòa thượng Thích Tịnh Nhãn cùng quý thầy còn lại trì 3 biến chú Đại Bi và chuyển qua nghi cúng cô hồn.
Ông chồng thì lo nấu ăn để chuẩn bị bữa tối cúng dường quý thầy sau khi cúng, bà vợ thay chồng quỳ lạy khấn vái. Đang lúc Hòa thượng đọc lời triệu thỉnh âm linh cô hồn thì đột nhiên bà vợ đang chấp tay liền rùng mình, người lắc qua lại. Lúc đó tôi nhìn bà ta từ đầu, khi thấy rung rung người liền nói thầm trong đầu rằng: Rồi, vô rồi! (tức là nhập rồi). Quả là linh thiệt.
Khi bị nhập rồi, bỗng nhiên bà ta la lớn lên, mắt trở nên to hơn, rồi chuyển qua một màu đỏ; nhìn lên bàn cúng rồi ré lên một cách sợ sệt. Lúc ấy, nhị vị Hòa thượng cùng chư Tăng đang chăm chú tụng kinh, tôi thì nhìn chăm chăm vào mắt bà nhập; bà nhập cũng nhìn chăm chăm vào mắt tôi, rồi tỏ vẻ sợ sệt, bò lui về phía sau cho đến khi đụng tường.
Mắt bà nhập lúc đó toàn một màu đỏ, mặt lộ vẻ sợ khiếp vía; lúc đó tôi cũng lạnh người vì không ngờ mọi chuyện lại xảy ra đột ngột dường ấy. Từ trước tới giờ tôi đi cúng đám đã nhiều nhưng chưa bao giờ gặp cảnh tượng kì dị đến vậy.
Lúc bấy giờ, Hòa thượng Tịnh Nhãn đưa tay vẫy bà nhập tới, nhưng bà nhập sợ quá vẫn không dám tới. Hòa thượng phải vẫy tay kêu tới lần thứ hai, bà nhập mới dám bò tới. Vì lúc đó, đang tụng kinh cho nên Hòa Thượng không có thời gian để hỏi tên tuổi và lý do như buổi sáng.
Khi bà nhập lần bò tới gần thì Hòa thượng liền lấy xâu chuỗi 108 hạt của Ngài tròng vào cổ bà nhập. Liền lúc đó, Hòa thượng Phương Trượng Viên Giác đứng dậy, tay quyết ấn đặt trên đầu bà, rồi đọc thần chú. Vài phút sau, bà nhập bỗng quỳ yên, và oan hồn đã xuất ra lúc nào không biết. Sau một lúc, Hòa thượng đọc đến câu: Sơ hiến trà, thì bà vợ đã đứng dậy rót trà. Lúc này thì mới biết là bà đã không còn oan hồn nhập nữa.
Sau đó, Hòa thượng Phương Trượng Viên Giác đã thuyết linh bằng tiếng Đức, hầu giúp cho oan hồn người Đức hiểu sự giúp đỡ của chư Tăng đối với mình, và cầu siêu cho ông được sinh về thế giới an lành.
Sau thời kinh đó, Hòa thượng Phương Trượng Viên Giác đã tặng cho bà vợ xâu chuỗi của mình để giúp cho bà khỏi sợ hãi lẫn không còn bị oan hồn nhập. Xâu chuỗi đó được Hòa thượng sử dụng hằng ngày nên rất linh nghiệm.
Hỏi bà vợ về chuyện vừa qua, bà không nhớ gì hết, chỉ biết thấy một lúc nào đó người mình trở nên lạnh đi, rồi mọi việc diễn ra mà không hay biết gì.
Hai sự việc trên đều có chung một điểm tương đồng đó là cả hai bà bị nhập đều không bao giờ đi chùa, không biết khái niệm về cái gọi là Pháp danh, quy y Tam Bảo. Khi có sự việc mới nhờ đến chùa. Khi được hỏi có đi chùa lần nào không? Cả hai đều cùng trả lời là không. Nói tới chùa họ còn không để ý, huống chi chuyện quy y.
Từ đó mới thấy, những ai không quy y Tam Bảo, không thọ ngũ giới, ăn chay, niệm Phật, bố thí, phóng sinh, làm phước thiện thì dễ bị những oan hồn mượn xác, làm những điều bất chánh. Và một khi oan hồn được chư Tăng giảng giải và làm lễ quy y Tam Bảo cho, họ sẽ không còn nhập xác người khác, và nhờ công đức quy y Tam Bảo mà được giải thoát cảnh cô hồn
Câu chuyện hai oan hồn nhờ phép Phật giải cứu cũng là một bài học cho chúng ta, để biết rằng, thế giới cô hồn, oan hồn không phải không có. Cô hồn là do chính họ tạo ác nghiệp quá nhiều, không biết tu tạo công đức khi còn sống cho nên khi chết không giải thoát được. Không biết làm sao để giải thoát khổ đau bèn nhờ người thân, hay những người mà họ có duyên cầu giúp đỡ hay cũng như nhập vào những kẻ không biết tu hành để phá rối. Vì thế, bài viết này không phải kể ra để thỏa lòng tò mò như thói thường, mà muốn là bằng chứng để chúng ta lấy đó mà lo tu tập kẻo trễ vậy.
Ghi chép của : Huệ Pháp vào lúc 14:13
Email: huephap78@gmail.com
0 Kommentare:
Post a Comment