Vả
chăng ba vị Bồ Tát, tu về Đâu Suất, còn có tham trược không được thấy
Phật, đó là cội gốc luân-hồi. Cho nên biết rằng Đâu-Suất khó tu mà vẫn còn bị sa-đọa, không bằng pháp Tịnh Độ cầu về Tây Phương dễ tu mà không còn bị sa-đọa nữa.
Trong bộ Thập-Luận-Nghi của Ngài Trí-Giả, có dẫn sự tích ba vị Bồ Tát tu pháp niệm Phật cầu sinh về Cung Trời Đâu-Suất:
1/ Vị thứ nhất tên: Vô Trước
2/ Vị thứ hai tên: Thế Thân
3/ Vị thứ ba tên: Sư-Tử-Giác
Ba vị Bồ Tát giao ước với nhau rằng: Trong ba người chúng ta, hễ ai sinh về Đâu-Suất trước, được thấy Phật Di Lặc rồi lập tức trở về báo tin cho biết.
Sau đó vị Sư-Tử-Giác chết trước, vài năm không thấy về báo tin tức. Kế đến vị Thế-Thân tịch, ba năm mới về báo tin nói rằng:
“Tôi sinh về Đâu-Suất lễ Phật Di-Lặc, nghe Ngài thuyết pháp mới được một ngày, vội vàng trở về báo tin cho hay đây. Lạ thay cõi trời Đâu-Suất mới có một ngày mà ở cõi nhân gian đã ba năm vậy”. Ngài Vô-Trước hỏi: “Còn vị Sư-Tử-Giác thế nào ?”
Bồ Tát Thế-Thân đáp: “Sư-Tử-Giác sinh ngoại-điện Đâu-Suất, còn mãi ham đắm nhạc trời nên không được thấy Phật Di-Lặc.
Vả chăng ba vị Bồ Tát, tu về Đâu Suất, còn có tham trược không được thấy Phật, đó là cội gốc luân-hồi. Cho nên biết rằng Đâu-Suất khó tu mà vẫn còn bị sa-đọa, không bằng pháp Tịnh Độ cầu về Tây Phương dễ tu mà không còn bị sa-đọa nữa.
Ngài Trí-Giả lại nói: “Có người thấy Phật Thích-Ca mà không đắc đạo, còn người tu Tịnh-Đô niệm Phật, thấy Phật A-DI-ĐÀ, thì người nào cũng đắc đạo cả. Thế thì đủ biết rằng:
Đức Phật THÍCH-CA cùng Phật A-DI-ĐÀ, công-đức uy-thần thì đều như nhau còn nguyện-lực thì khác nhau vậy.
Cho nên Đức Đại-Từ Bồ-Tát nói rằng: “Mười phương ba đời Phật, A-DI-ĐÀ là bậc nhất”. Niệm danh hiệu Ngài, tiêu tất cả tội liền được sanh về Tịnh-Độ, là đúng vậy.
1/ Vị thứ nhất tên: Vô Trước
2/ Vị thứ hai tên: Thế Thân
3/ Vị thứ ba tên: Sư-Tử-Giác
Ba vị Bồ Tát giao ước với nhau rằng: Trong ba người chúng ta, hễ ai sinh về Đâu-Suất trước, được thấy Phật Di Lặc rồi lập tức trở về báo tin cho biết.
Sau đó vị Sư-Tử-Giác chết trước, vài năm không thấy về báo tin tức. Kế đến vị Thế-Thân tịch, ba năm mới về báo tin nói rằng:
“Tôi sinh về Đâu-Suất lễ Phật Di-Lặc, nghe Ngài thuyết pháp mới được một ngày, vội vàng trở về báo tin cho hay đây. Lạ thay cõi trời Đâu-Suất mới có một ngày mà ở cõi nhân gian đã ba năm vậy”. Ngài Vô-Trước hỏi: “Còn vị Sư-Tử-Giác thế nào ?”
Bồ Tát Thế-Thân đáp: “Sư-Tử-Giác sinh ngoại-điện Đâu-Suất, còn mãi ham đắm nhạc trời nên không được thấy Phật Di-Lặc.
Vả chăng ba vị Bồ Tát, tu về Đâu Suất, còn có tham trược không được thấy Phật, đó là cội gốc luân-hồi. Cho nên biết rằng Đâu-Suất khó tu mà vẫn còn bị sa-đọa, không bằng pháp Tịnh Độ cầu về Tây Phương dễ tu mà không còn bị sa-đọa nữa.
Ngài Trí-Giả lại nói: “Có người thấy Phật Thích-Ca mà không đắc đạo, còn người tu Tịnh-Đô niệm Phật, thấy Phật A-DI-ĐÀ, thì người nào cũng đắc đạo cả. Thế thì đủ biết rằng:
Đức Phật THÍCH-CA cùng Phật A-DI-ĐÀ, công-đức uy-thần thì đều như nhau còn nguyện-lực thì khác nhau vậy.
Cho nên Đức Đại-Từ Bồ-Tát nói rằng: “Mười phương ba đời Phật, A-DI-ĐÀ là bậc nhất”. Niệm danh hiệu Ngài, tiêu tất cả tội liền được sanh về Tịnh-Độ, là đúng vậy.
(Trích trong quyển Long Thơ Tịnh-Độ)
0 Kommentare:
Post a Comment