Từ phía sau "khéo giữ khẩu nghiệp" đến
"thanh tịnh vô nhiễm", sáu câu này biểu hiện ra là đại từ đại bi. Cần
phải thanh tịnh mới có từ bi, tâm không thanh tịnh lấy đâu ra từ bi? Do
đây có thể biết, bốn câu phía trước này quan trọng, nhất là hai câu
"quán pháp" này quan trọng hơn bất cứ thứ gì. Người có thể quán như vậy
thì sẽ không tạo nghiệp, tâm thanh tịnh, biết được tất cả hiện tướng
này, họ thị hiện thiện, mặt này tốt, chúng ta phải nên bắt chước; họ thị
hiện ác, mặt đó cũng tốt, nhắc nhở chúng ta không nên phạm cái lỗi lầm
đó...
Cái đầu tiên, bắt đầu từ hôm nay, rất chăm chỉ học tập "khéo giữ khẩu
nghiệp, không nói lỗi người". Tu hành của Tịnh tông bắt đầu tu từ chỗ
này. "Lỗi" là gì? Lỗi lầm. Bạn xem trong "Đàn Kinh", phương pháp Lục Tổ
Đại Sư dạy người hoàn toàn như nhau. Lục Tổ nói: "Nếu là người chân
chính tu hành thì không thấy lỗi thế gian". Ngày nay chúng ta tu hành sở
dĩ không thể thành tựu, nguyên nhân ở chỗ nào? Ngày ngày xem thấy lỗi
lầm của người khác, mắt xem thấy lỗi lầm của người khác, lỗ tai nghe
được lỗi lầm của người khác, trong miệng nói lỗi lầm của người khác, đây
gọi là tạo nghiệp. Ngày ngày không ngừng đang tạo nghiệp, niệm Phật còn
muốn vãng sanh, việc này là không thể nào. Cho nên sau khi đọc Kinh này
rồi, chúng ta biết được tại vì sao người niệm Phật không thể vãng sanh.
Ngày trước lão cư sĩ Lý Bỉnh Nam Đài Trung thường nói: "Một vạn người
niệm Phật, chân thật có thể vãng sanh chỉ có một hai người". Một-hai
phần vạn, tại vì sao nhiều người như vậy niệm Phật không thể vãng sanh?
Bạn đem mười câu Kinh văn này đọc qua vài lần, bạn liền hiểu rõ họ tại
vì sao không thể vãng sanh? Họ không có thật tu, họ không hiểu được đạo
lý này, không hiểu rõ chân tướng sự thật.
Tây Phương gọi là Tịnh Độ, bạn nghĩ xem cái gì gọi là "tịnh"? Hơn nữa
Phật ở trên Kinh lại nói: "Tâm tịnh thời cõi Phật tịnh". Mắt nhìn thấy
là lỗi lầm, nghe là lỗi lầm, nói là lỗi lầm, tâm của bạn làm sao thanh
tịnh? Tâm không thanh tịnh làm sao có thể sanh Tịnh Độ? Cho nên niệm
Phật cũng không hữu dụng, một ngày niệm mười vạn câu Phật hiệu, niệm một
trăm vạn câu Phật hiệu đều không thể vãng sanh. Vì sao vậy? Tâm không
thanh tịnh.
Khẩu nghiệp quan trọng hơn bất cứ thứ gì. Tại vì sao chúng ta có thể tạo
khẩu nghiệp? Tìm nguyên nhân của nó, sở dĩ bạn tạo khẩu nghiệp, chính
là bạn "thấy lỗi lầm của người", bạn mới tạo khẩu nghiệp. Nếu như bạn
ngày hôm nào không thấy lỗi của người khác, Lục Tổ đã nói "không thấy
lỗi thế gian", thì bạn chắc chắn sẽ không tạo khẩu nghiệp. Người chân
thật tu hành không giống như người phàm phu thông thường chúng ta, người
phàm ngày ngày thấy lỗi của người khác, người chân thật tu hành trái
ngược với chúng ta, họ ngày ngày thấy lỗi của chính mình, không thấy lỗi
của người khác. Phàm phu chúng ta là ngày ngày thấy lỗi của người khác,
không thấy lỗi của chính mình, chính mình không có lỗi lầm, liền tạo ba
đường, liền phải đọa ba đường. Có thể ngày ngày thấy lỗi chính mình mà
không thấy lỗi người khác, con người này trình độ hướng lên trên.
Chúng ta phải làm thế nào mới có thể "không thấy lỗi lầm của người"? Làm
thế nào mới có thể làm được? Nếu muốn chân thật làm được, chỉ có một
biện pháp, đó là “rõ lý”. Bạn đem đạo lý làm cho thông, chân tướng sự
thật hiểu tường tận rồi, bạn liền biết được tất cả chúng sanh không có
lỗi lầm, mà lỗi lầm đều ở bên phía chính mình. Tất cả chúng sanh đích
thực là không có lỗi lầm. Vì sao nói tất cả chúng sanh không có lỗi lầm?
Đạo lý này rất khó hiểu. Bạn cần phải hiểu rõ chân tướng sự thật. Chân
tướng sự thật là gì? Phía trước nói qua "quán pháp như hóa", họ làm gì
có lỗi lầm? Lời nói này vẫn là khó hiểu, chúng ta nêu một thí dụ để nói.
Tôi nghĩ mọi người đều xem qua điện ảnh, điện ảnh khi đang chiếu ra chỉ
có một màn bạc, màn bạc này phần nhiều là dùng vải trắng làm, khi phim
ảnh chiếu lên, hình ảnh hiện tiền rồi, bạn thấy ở trong mắt, có lúc xem
thấy cười, có lúc xem thấy khóc, điện ảnh có lỗi lầm hay không? Không có
lỗi lầm, nó không có thứ gì, hình ảnh không phải là người thật, đang
biểu diễn, hình tượng mà thôi. Tại vì sao hình tượng này đã có thể lôi
kéo cảm tình của bạn? Bạn đã bị nó xoay chuyển thì bạn quá đáng thương,
nó không có lỗi lầm, lỗi lầm ở chính bạn, nó chẳng qua là hình ảnh mà
thôi, mộng huyễn bào ảnh, là giả thôi, không phải là thật. Nó không phải
là người thật, giả thôi. Tại vì sao bạn có thể sanh ra vọng tưởng, phân
biệt, chấp trước? Bạn đã dính tướng. Nếu như bạn biết được đó là giả,
đó là một hình tượng, hoàn toàn không phải là thật, bạn hiểu rõ những
chân tướng sự thật này, trong tâm bạn liền như như bất động, trong cái
hình tượng này chắc chắn không có phải quấy thiện ác. Đây mới là chân
tướng sự thật. Người tường tận hiểu được. Người mê hoặc không hiểu được
thì thiệt thòi. Bạn bị nó mê hoặc, bạn thiệt thòi rồi, bạn khởi tâm động
niệm, bạn ở nơi đó tạo nghiệp. Người chân thật tường tận đó là mộng
huyễn bào ảnh, cho nên họ thấy rồi nghe rồi, họ tuyệt đối sẽ không khởi
tâm động niệm, chắc chắn không phân biệt, chấp trước, tâm của họ chính
là "quán pháp như hóa, tam muội thường tịch". Cho nên, bạn ngày ngày xem
phim ảnh, ngày ngày xem truyền hình, phải hiểu được xem truyền hình là
"quán pháp như hóa, tam muội thường tịch". Các vị đối diện với truyền
hình mà tu hành, tu hạnh Bồ Tát, công phu của bạn từ ngay chỗ này mà rèn
luyện. Màn hình đó là giả, tuyệt đối không phải là thật. Bạn biết được
cái màn hình này là giả, sau đó biết được cả thảy thế giới, tất cả cái
này thảy đều là giả, không có thứ nào là thật. Trên "Kinh Kim Cang" đã
nói: "Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng. Tất cả pháp hữu vi như mộng
huyễn bèo bọt". Bạn xem thấy cũng tốt, nghe thấy cũng tốt, tâm địa của
bạn thanh tịnh, như như bất động, không nhiễm một trần, bạn liền vào
được cảnh giới này. Người vào được cảnh giới này không tạo nghiệp, tâm
địa thanh tịnh từ bi.
Từ bi từ chỗ nào biểu hiện? Từ phía sau "khéo giữ khẩu nghiệp" đến
"thanh tịnh vô nhiễm", sáu câu này biểu hiện ra là đại từ đại bi. Cần
phải thanh tịnh mới có từ bi, tâm không thanh tịnh lấy đâu ra từ bi? Do
đây có thể biết, bốn câu phía trước này quan trọng, nhất là hai câu
"quán pháp" này quan trọng hơn bất cứ thứ gì. Người có thể quán như vậy
thì sẽ không tạo nghiệp, tâm thanh tịnh, biết được tất cả hiện tướng
này, họ thị hiện thiện, mặt này tốt, chúng ta phải nên bắt chước; họ thị
hiện ác, mặt đó cũng tốt, nhắc nhở chúng ta không nên phạm cái lỗi lầm
đó. Cho nên, tất cả thị hiện đều là thầy của ta, đều là thiện hữu của
ta, đều là giúp chúng ta tinh tấn, đều là đang thành tựu đạo nghiệp của
chúng ta. Bạn xem, tâm hạnh của Bồ Tát cùng phàm phu chúng ta đích thực
không giống nhau.
(Trích Khai Thị của HT Tịnh Không)
0 Kommentare:
Post a Comment