Bụt đứng lặng yên Bụt nhận lời,
Lòng như trăng sáng miệng mỉm cười,
Lòng tôi cũng được từ dạo ấy,
Không một phút giây vắng bóng Người...
Ngày xưa bụt còn ở trên non,
Bụt thấy
Trần gian khổ héo hon,
vì tình
ương lụy, vì danh lợi,
Bụt phải
hạ sơn bởi thương lòng.
Lần đầu thấy Bụt tôi phải lòng,
Bụt cười đôi mắt thật sáng trong,
Trên trán phóng hào quang rực rỡ,
Soi sáng cuộc đời rạng non sông.
Tôi quỳ dâng Bụt một đóa hoa,
Cầu xin Bụt hãy thuận lòng cho,
Tôi xin một dạ theo ngài đó,
Một lời chân thật chẳng điêu ngoa.
Bụt đứng lặng yên Bụt nhận lời,
Lòng như trăng sáng miệng mỉm cười,
Lòng tôi cũng được từ dạo ấy,
Không một phút giây vắng bóng Người.
Thích Thanh Hương
0 Kommentare:
Post a Comment