"Nhớ không con, nghèo khổ
không thay đổi, vũ lực không khuất phục, giàu sang không mờ ám nhé. Ta ở đây đợi
ngày con mang đạt nguyện trở về..."
Phần I
Khoá tu Phật Thất do
chùa Phật Huệ tổ chức diễn ra vào đúng những ngày mà không ít
người trên trái đất này, từ lâu luôn lo âu, thậm chí đến hoảng loạn,
đặc biệt khi thời gian nhích dần đến con số „ZERO“ thì nỗi hoang mang
và hoảng loạn ấy được nhân lên cực điểm – Ngày Tận Thế?!
Có hay không ngày Tận
Thế? Đây là một chủ để không chỉ mang tính thời sự nóng hổi, mà
ngay cả trong các khoá tu học Phật Pháp khắp nơi, cũng đều được đưa
ra để bàn thảo và soi rọi. Tại chùa Phật Huệ suốt chiều dài các
khoá tu học năm 2012 và gần đây, sự kiện „Tận Thế“ cũng đã được BTC
công khai hoá về những nỗi hoang mang của không ít người để phân tích
và lý giải trên tinh thần Phật học và đã giúp cho Phật tử, Đại
chúng đi đến một sự đồng thuận: Không có ngày Tận Thế!
Sự trùng hợp về thời
gian tu học diễn ra trong những ngày „tận thế“ không phải làm tăng thêm
yếu tố: điều đó (ngày tận thế) sẽ xảy ra, trái lại, BTC đã muốn
hướng các Phật tử và Đại chúng cùng nhau tự mình lý giải và minh
chứng cho niềm tin nơi Phật Pháp của chính mình. Nhờ niềm tin mãnh
liệt đó người Phật tử có thể tự chuyển hoá được tất cả những tai
nghiệp sẽ hoặc có thể xảy ra, để biến chúng từ lớn thành nhỏ; từ
nhỏ thành không.
Có lẽ đây là khoá tu
học đáng ghi nhớ và gặt hái được nhiều thành công hơn cả. Ghi nhớ
và gặt hái không phải ở sự tham gia đông đảo của các Phật tử đến từ
mọi miền nước Đức, mà đó là tinh thần tu học hăng say vượt tột của
các Phật tử trong suốt những ngày tu học. Điều này đã được TT Thích
Từ Trí ghi nhận và tán dương ngay từ những ngày khai mạc và cho đến
khi kết thúc khoá tu Phật Thất 20-23.12.2012 vừa qua.
Khác với các khoá tu
học trước đây, các buổi thuyết Pháp, BTC chùa Phật Huệ thường đưa ra
một số chủ đề lớn, mang tính chuyên sâu và cũng thường xuyên củng cố
lại những chủ đề các Phật tử đã được tu học, ví như: Tứ Diệu Đế;
Tứ Vô Lượng Tâm; Bát Chánh Đạo; Hành Thập Thiện; Vô Thường…v.v. Bài
Pháp trong khoá tu học Phật Thất lần này TT Thích Từ Trí đã mang
đến cho các Phật tử một thời Pháp không mang tính chuyên sâu, nhưng
nội dung của bài Pháp lại hàm chứa một ẩn ý vô cùng cao sâu và quan
trọng – điều mà hầu như các Phật tử ai ai cũng ngỡ mình thường được
nghe, được thấy, được biết… nhưng ít ai chịu quán chiếu và thực hành
một cách rốt ráo.
TT Thích Từ Trí đang thuyết Pháp
Bài
Pháp được bắt đầu từ chuyện trở về của một chàng dũng sĩ… Chàng là
một trong hai huynh đệ, học trò của một Thiền Sư nọ tu đạo tại một
miền sơn cước hẻo lánh… Cách đây 7 năm, chàng còn nhớ rất rõ: khi
chàng một mực xin phép sư phụ cho chàng được xuống núi để hành đạo,
độ đời, sư phụ chàng đã lặng lẽ nhìn chàng một hồi lâu, không nói năng gì.
Cái nhìn của Người tuy dịu dàng nhưng có lẫn đôi chút xót thương… Lúc ấy
chàng dũng sĩ đã cúi đầu, im lặng trước đôi mắt bao dung và dịu
hiền của người sư phụ. Và hôm ấy, một hồi lâu… Sư phụ chàng mới
thong thả nói: "Ta không thể giữ con ở mãi bên ta. Thế nào con cũng phải
xuống núi để hành đạo, để cứu người và giúp đời. Ta cho rằng con có thể ở lại
cùng ta trong một thời gian nữa trước khi con rời ta xuống núi. Nay con đã muốn
xuống thì con cứ xuống. Nhưng con ạ, ta mong con nhớ những điều ta dặn khi con
đã đi vào cuộc sống đồng sự và lợi hành." Rồi Người cặn kẽ dặn chàng về
những điều chàng nên tránh, và về những điều chàng nên làm. Sau hết, Người từ
tốn và dịu dàng để tay trên vai chàng: "Con phải nhớ những tiêu chuẩn hành
động mà ta đã truyền thọ cho con trong năm sáu năm trời học tập. Chớ bao giờ
làm một việc gì có thể gây khổ đau cho mình và cho kẻ khác, trong hiện tại cũng
như trong tương lai. Hãy tiến bước mạnh dạn trên con đường mà con chắc có thể
đưa con và mọi người về nơi giác ngộ. Nên nhớ muôn đời những tiêu chuẩn khổ vui
và mê ngộ mà hành Đạo, độ Đời. Thanh bảo kiếm mà ta đã trao cho con, con hãy sử
dụng nó để diệt trừ ma chướng. Hãy xem đó như lưỡi gươm trí tuệ nơi tâm con sẽ
dùng để hàng phục mê chướng và si vọng. Nhưng để giúp con, ta cho con thêm một
bảo bối này để con có thể thành tựu công quả một cách dễ dàng… Sư phụ chàng
đã thong thả lấy trong tay áo ra một chiếc kính nhỏ và đưa cho chàng:
"Đây là Mê Ngộ Cảnh. Tấm kính này sẽ giúp con biết rõ thiện ác, chính tà.
Có người gọi nó là Kính Chiếu Yêu, bởi vì qua tấm kính này, con có thể thấy
được nguyên hình của loài yêu quái." Chàng dũng sĩ hôm đó đã nghẹn
ngào đón nhận hai món bảo quà từ sư phụ, rồi sớm hôm sau chàng đã
từ biệt sư phụ và người sư đệ của mình để xuống núi. Trước giờ
chia tay, sư phụ chàng còn đặt tay lên vai chàng căn dặn: "Nhớ không
con, nghèo khổ không thay đổi, vũ lực không khuất phục, giàu sang không mờ ám
nhé. Ta ở đây đợi ngày con mang đạt nguyện trở về."
(cò̀n tiế́p)
0 Kommentare:
Post a Comment