Ở trong chúng này, Ta không thấy một pháp nào đã thực hành, thực hành nhiều rồi thành hạnh địa ngục, hạnh ngạ quỷ, hạnh súc sanh, nếu sanh trong loài Người thì hơi miệng hôi thối, làm người chán ghét, như là vọng ngữ.
Phẩm Ngũ giới
1.
Tôi nghe như vầy:
Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà,
vườn Cấp Cô Ðộc.
Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
Này các Tỳ-kheo! Nếu có người ý thích sát
sanh liền đọa địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh; nếu sanh trong loài Người thọ
mạng rất ngắn. Vì sao thế? Vì đoạn dứt mạng kẻ khác vậy. Thế nên, hãy học
chớ sát sanh. Như thế, các Tỳ-kheo, hãy học điều này!
Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong,
vui vẻ vâng làm.
*
2.
Tôi nghe như vầy:
Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà,
vườn Cấp Cô Ðộc.
Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
- Ở trong chúng này, Ta không thấy một
pháp nào đã thực hành rồi, đã thực hành nhiều rồi được hưởng phước, trong
loài Người, hưởng phước trên Trời, được chứng Niết-bàn như là chẳng sát
sanh.
Phật bảo các Tỳ-kheo:
- Nếu có người chẳng hành sát sanh, cũng
không nghĩ giết, thọ mạng rất dài. Vì sao thế? Vì họ không nhiễu loạn vậy.
Thế nên, này các Tỳ-kheo, nên học chẳng sát sanh. Như vậy, các Tỳ-kheo,
hãy học điều này!
Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong,
vui vẻ vâng làm.
*
3.
Tôi nghe như vầy:
Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà,
vườn Cấp Cô Ðộc.
Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
- Ở trong chúng này, Ta không thấy một
pháp nào đã được thực hành, thực hành nhiều rồi lại thành hạnh địa ngục,
hạnh ngạ quỷ, hạnh súc sanh, nếu sanh trong loài Người rất là nghèo túng,
áo không đủ che thân, cơm chẳng đầy miệng như là việc ăn trộm.
Này các Tỳ-kheo! Nếu có người ý thích trộm
cắp lấy tài vật của người khác, liền đọa trong ngạ quỷ, súc sanh; nếu sanh
trong loài Người rất là nghèo túng. Vì sao thế? Vì đoạn dứt nghiệp sống
của người khác. Thế nên này các Tỳ-kheo, hãy học đừng lấy của chẳng cho.
Như vậy, các Tỳ-kheo, hãy học điều này!
Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong,
vui vẻ vâng làm.
*
4.
Tôi nghe như vầy:
Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà,
vườn Cấp Cô Ðộc.
Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
- Ở trong chúng này, Ta không thấy một
pháp nào đã được thực hành, thực hành nhiều rồi hưởng phước trong loài
Người, hưởng phước trên Trời, được chứng Niết-bàn, như là bố thí rộng rãi.
Phật bảo các Tỳ-kheo:
- Nếu có người rộng hành bố thí, ở đời
hiện tại được sắc đẹp được sức lực, được đầy đủ, trên Trời, trong loài
Người hưởng phước vô lượng. Thế nên, các Tỳ-kheo, nên hành bố thí, chớ có
tâm keo kiệt. Như thế, này các Tỳ-kheo, hãy học điều này!
Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong,
vui vẻ vâng làm.
*
5.
Tôi nghe như vầy:
Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà,
vườn Cấp Cô Ðộc.
Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
- Ở trong chúng này, Ta không thấy một
pháp nào đã thực hành rồi, đã thực hành nhiều rồi thành hạnh địa ngục, ngạ
quỷ, súc sanh; nếu sanh trong loài Người ở nhà gian dâm không có tịnh
hạnh, bị người chê bai, thường bị phỉ báng. Thế nào là một pháp? Ðó là tà
dâm.
Phật bảo các Tỳ-kheo:
- Nếu có người dâm dật vô độ, thích xâm
phạm vợ người, liền đọa trong địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh, nếu sanh trong
loài Người, khuê môn dâm loạn. Thế nên các Tỳ-kheo thường nên chính ý, chớ
khởi nghĩ dâm, cẩn thận chớ dâm người khác. Như thế, các Tỳ-kheo, hãy học
điều này!
Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong,
vui vẻ vâng làm.
*
6.
Tôi nghe như vầy:
Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà,
vườn Cấp Cô Ðộc.
Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
- Ở trong chúng này, Ta không thấy một
pháp nào đã thực hành, thực hành nhiều rồi, hưởng phước trong loài Người,
hưởng phước trên Trời, chứng được Niết-bàn, như là không tà dâm, thân thể
thơm sạch cũng không có ý tưởng tà vạy.
Phật bảo các Tỳ-kheo:
- Nếu có người tinh khiết không dâm liền
hưởng phước trong loài Người, trên Trời. Thế nên các Tỳ-kheo, chớ hành tà
dâm làm hưng khởi ý dâm. Như thế, này các Tỳ-kheo, hãy học điều này!
Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong,
vui vẻ vâng làm.
*
7.
Tôi nghe như vầy:
Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà,
vườn Cấp Cô Ðộc.
Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
- Ở trong chúng này, Ta không thấy một
pháp nào đã thực hành, thực hành nhiều rồi thành hạnh địa ngục, hạnh ngạ
quỷ, hạnh súc sanh, nếu sanh trong loài Người thì hơi miệng hôi thối, làm
người chán ghét, như là vọng ngữ. Này các Tỳ-kheo, nếu có người nói dối,
nói thêu dệt, cãi lẫy thị phi, liền đọa trong súc sanh, ngạ quỷ. Vì sao
thế? Vì nói dối vậy. Thế nên hãy chí thành, không được vọng ngữ. Thế nên,
này các Tỳ-kheo, hãy học điều này!
Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong,
vui vẻ vâng làm.
*
8.
Tôi nghe như vầy:
Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà,
vườn Cấp Cô Ðộc.
Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
- Ở trong chúng này, Ta không thấy một
pháp nào đã thực hành, thực hành nhiều rồi hưởng phước trong loài Người,
hưởng phước trên Trời, chứng được Niết-bàn. Thế nào là một pháp? Ðó là
không nói dối. Các Tỳ-kheo, người không vọng ngữ hơi miệng thơm tho, tiếng
tăm vang xa. Thế nên các Tỳ-kheo, nên hành không vọng ngữ. Như vậy, này
các Tỳ-kheo, hãy học điều này!
Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong,
vui vẻ vâng làm.
*
9.
Tôi nghe như vầy:
Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà,
vườn Cấp Cô Ðộc.
Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
- Ở trong chúng này, Ta không thấy một
pháp nào đã thực hành, thực hành nhiều rồi chịu tội súc sanh, ngạ quỷ, địa
ngục. Nếu sanh trong loài Người thì cuồng, ngu si, hoặc, chẳng biết chân,
ngụy như là uống rượu. Này các Tỳ-kheo, nếu có người tâm thích uống rượu,
chỗ sanh ra không có trí tuệ, thường chịu ngu si. Như thế, này các
Tỳ-kheo, cẩn thận chớ uống rượu. Như thế, này các Tỳ-kheo, hãy học điều
này!
Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong,
vui vẻ vâng làm.
*
10.
Tôi nghe như vầy:
Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà,
vườn Cấp Cô Ðộc.
Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
- Ở trong chúng này, Ta không thấy một
pháp nào hơn pháp này: đã thực hành, thực hành nhiều rồi hưởng phước trong
loài Người, hưởng phước trên Trời, chứng được Niết-bàn. Thế nào là một
pháp? Ðó là không uống rượu. Này các Tỳ-kheo, nếu có người chẳng uống
rượu, sanh ra liền thông minh không có ngu dốt, biết rộng nhớ nhiều, ý
không nhầm lẫn. Như thế, này các Tỳ-kheo, hãy học điều này!
Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong,
vui vẻ vâng làm.
Kinh Ðịa ngục thứ năm,
Ðây gọi hạnh bất thiện,
Còn năm, Trời và Người,
Khiến biết số thứ tự.
(Trích Kinh Tăng Nhất A Hàm)
0 Kommentare:
Post a Comment