"không có chi là thường còn, vĩnh viễn, các pháp trong thế gian này không phải của mình nữa, là do duyên hợp, là đau khổ, là trói buộc, thương nhớ chỉ là một sự tạm bợ trong khi thân này còn sống, đến khi nó hoại diệt rồi thì sự thương nhớ kia cũng không còn..."
Hoa nở, rồi lại tàn….
Nét đẹp thiếu nữ rồi cũng phai tàn theo thời gian…
Tiền bạc, cơ ngơi sự nghiệp, của cải, vật chất: có đó – mất đó….
Sinh đó, diệt đó….
Hòa bình rồi lại chiến tranh, không ai biết được ngày mai….
Hiroshima năm nào, chớp mắt đã thành cát bụi….
Đừng tự hào với bất cứ cái đẹp giả tạo nào mà mình đang có trên thân thể này, vì chỉ cần 1 sự cố xảy ra, nó sẽ hư – xấu và bị hủy hoại hoàn toàn…Nó là giả! Đôi chân ấy có thể mất đi, đôi mắt ấy có thể mù lòa, trí não ấy sẽ không còn minh mẫn….
Ngay cả sự vật cũng không thể trường tồn với thời gian, huống chi thiên nhiên, con người, và lòng người….
2 chữ “Ái Tình”…
Đời người: Sinh – Lão – Bệnh – Tử, có gì vui ???
Trong thế giới tạm bợ, ngập tràn khổ đau này, loay hoay mãi, cuối cùng chỉ có thể tìm được cái gọi là “thanh thản” và “bình yên” khi an trú dưới ánh sáng Phật Pháp….
Để tránh bất hạnh khổ đau, hãy gắng sống tốt và
theo sát lời Phật dạy. “Không làm các điều ác – Thường làm các việc lành”. Dù rằng
Nhân quả – Nghiệp báo đã làm chủ cuộc đời, nhưng tu thân – tích đức HOÀN TOÀN
CÓ THỂ GIẢM NHẸ TỘI – NGHIỆP để có 1 cuộc sống tốt đẹp hơn, tinh thần nhẹ nhàng
thanh thản hơn. Đừng tiếp tục sa lầy. Đừng tiếp tục trì hoãn. Đời người sống
nay chết mai. Hãy mau mau trở về dưới chân Phật…
Trích dẫn: “Thân này là vô thường, là khổ, là vô
ngã, thấy thân này là bất tịnh uế nhiễm, hôi thúi (đàm, nước tiểu, phân,máu,mủ,..),
bệnh tật, khổ đau, thấy những người thân quyến thuộc là nhân quả, là những người
vay nợ với nhau, không có chi là thường còn, vĩnh viễn, các pháp trong thế gian
này không phải của mình nữa, là do duyên hợp, là đau khổ, là trói buộc, thương
nhớ chỉ là một sự tạm bợ trong khi thân này còn sống, đến khi nó hoại diệt rồi
thì sự thương nhớ kia cũng không còn, nó sẽ tan ra thành mây khói.”
2 Kommentare:
CÂU NÓI BẤT HỦ CỦA BILL GATES
“Cuộc sống vốn không công bằng - Hãy tập quen dần với điều đó.”
-> Thế giới không bao giờ công bằng. Bạn biết điều này chứ? Bạn không bao giờ có thể thay đổi cả thế giới. Sự bất công luôn tồn tại trong xã hội hiện tại, vì thế hãy cố gắng thích nghi.
A Di Đà Phật
Bạn nhận định rất đúng, nhưng đó là hiểu theo triết lý của người đời. Còn trong đạo Phật nguyên nhân sự BẤT CÔNG BẰNG chính là sự Phân Biệt; Chấp Trước (tham-sân-si, ngã mạnh) mà tạo nên. Do vậy mọi sự việc trong đời nếu dùng triết lý của người phàm để lý giải, sẽ rất dễ (tất) tạo nên những bất cập, bất công, nhưng nếu nhìn nhận sự việc bằng ánh sáng và giáo lý của Phật thì mọi sự diễn ra trong đời đều được hoá giải và công bằng. Trong Kinh Bát Nhã đức Phật nói: Thị chư pháp không tướng, bất sanh, bất diệt, bất cấu, bất tịnh, bất tăng, bất giảm... Sở dĩ có đẹp-xấu, có sang-hèn, có cao-thấp, có thiện-ác, có phải-quấy, có tà-chánh, có địch-ta... đều do tâm phân biệt, chấp trước của chúng ta khởi lên=sự bất công bằng trong quan hệ, ứng xử, đối người, tiếp vật.
Thân như bóng chớp chiều tà
Cỏ xuân tươi tốt thu qua rụng rời
Sá chi suy thịnh việc đời
Thịnh suy như hạt sương rơi đầu cành.
BBT
Post a Comment