Tưới mát đời con giữa dòng đời nghiệt ngã
Con cúi xuống nhặt bên đường chiếc lá
Nhớ vô thường xin tạc chữ thâm ân!
Chiều nắng xuống hanh hao từng vệt trắng
Lá xạc xào cợt gió chạy quanh sân
Thời gian cứ lặng lờ trôi vô cảm
Mái tóc sương dáng mẹ tảo tần.
Con vẫn ngồi yên bên những trang sách lung linh
Giọt mồ hôi chưa từng nhỏ trên cánh đồng cỏ cháy
Đôi bàn tay vẫn chưa hề run rẩy
Giữa cánh đồng hiu quạnh gió mùa đông.
Bóng dáng mẹ gầy soi xuống dòng sông
Eo xèo những chuyến đò ngược xuôi con nước
Bàn chân mẹ sần sùi dày thêm năm tháng
Lời mẹ vẫn dịu dàng nâng bước con đi.
Con đã già nhưng có lớn khôn chi
Bát nước chén cơm chưa một lần tự tay dâng mẹ
Dòng đời ngược xuôi khổ đau đắng cay con mang về kể lể
Lòng mẹ vẫn bao dung như biển vẫn đợi nguồn.
Mẹ vẫn ngọt ngào như dòng cam lộ chảy tuôn
Tưới mát đời con giữa dòng đời nghiệt ngã
Con cúi xuống nhặt bên đường chiếc lá
Nhớ vô thường xin tạc chữ thâm ân!
Thích Thanh Hương
0 Kommentare:
Post a Comment